6 thg 5, 2014

The 12th Planet - Hành tinh thứ Mười hai - Trích đoạn

26 Tháng 6 2012 lúc 10:25
Qua nhiều năm, những bằng chứng kinh hoàng, những quan niệm tồn tại từ lâu đời đầy thách thức về nguồn gốc sự sống trên Trái đất của chúng ta dần dần dược hé mở. Những bằng chứng này đồng hành cùng người đọc trên hành trình khám phá sự tồn tại của một nhóm người ngoài hành tinh đã từng sinh sống trên thế giới.

Cuốn sách đầu tiên trong tuyển tập Earth Chronicles (Biên niên sử Trái đất) đã đưa ra những bằng chứng xác thực về sự tồn tại của một hành tinh huyền bí, Nibiru và giải thích lý do tại sao những “du hành đoàn” của hành tinh này lại đến trái đất hàng tỷ năm trước đây để định hình nên cuộc sống của loài người đương đại. 

Cuốn sách dựa trên hàng loạt những nghiên cứu tỉ mỉ. “Hành tinh thứ 12” giúp cho người đọc có cơ hội biết đến hàng loạt những “sự thật” chứ không chỉ là sự hư cấu, một câu chuyện về Tạo hóa, trận Đại Hồng thủy, Tháp Babel, và những người Nefilim kết hôn với các con gái của loài người sinh ra các vị á thần vĩ đại. Bằng cách thêu dệt nên những câu chuyện dựa trên ngôn ngữ Kinh thánh, cuốn sách thực sự là “thách thức” đối với những quan điểm trước đây về nguồn gốc và đưa ra những những thông tin đáng giá về các giai đoạn lịch sử và tiền lịch sử của Trái đất và loài người. 

Mời các bạn đọc thử một đoạn trích trong cuốn sách đầy hấp dẫn này nhé:

-----------------------




SỰ KHỞI ĐẦU BẤT TẬN 


Trong số những bằng chứng chúng tôi tích lũy để làm cơsở cho kết luận của mình, bằng chứng số  một chính là Con người. Nói theo nhiều cách khác nhau, Người Hiện đại - Homo sapiens – là một kẻ xa lạ trên Trái đất. 

Ngay từ khi Charles Darwin khiến các chuyên gia và các nhà thần học đương thời choáng váng về  bằng chứng của sựtiến hóa, sự  sống trên Trái đất được lần theo qua Con người và các loài linh trưởng, động vật có vú, động vật có xương sống và tiếp sau là đến các dạng sống thấp hơn cho đến thời điểm hàng tỉ  năm về trước, khi sự  sống được cho là đã khởi đầu. 

Nhưng khi đạt được kết luận về  sự khởi đầu này và bắt đầu dự tính những khả  năng tồn tại sự  sống ở  nơi nào khác trong hệ  Mặt trời và xa hơn nữa, các chuyên gia lại trăn trởvề  sự sống trên Trái đất: Vì một lý do nào đó, sự  sống không thuộc về  nơi đây. Nếu sự  sống bắt đầu bằng một chuỗi các phản ứng hóa học tự phát, tại sao sự sống trên Trái đất chỉ có một khởi nguồn duy nhất mà không có vô số những khởi nguồn tình cờ khác? Và tại sao tất cả dạng sống trên Trái đất chứa quá ít những nguyên tố hóa học đầy rẫy trên Trái đất và quá nhiều những nguyên tố  dạng hiếm trên hành tinh của chúng ta? 

Vậy có phải sự sống đến với Trái đất từ một nơi nào khác? 

Vị trí của Con người trong chuỗi tiến hóa này đã tạo nên câu hỏi  đó. Với một mảnh sọ tìm thấy  ở đây, một chiếc xương hàm ở kia, ban đầu các chuyên gia tin rằng Con người có nguồn gốc từ châu Á khoảng 500.000 năm trước. Nhưng khi các hóa thạch cổ  xưa hơn được phát hiện, người ta thấy rõ là cỗ máy tiến hóa quay chậm hơn rất nhiều. Giờ đây thời điểm khởi đầu của loài khỉ không đuôi tổ tiên của Con người được  đưa về 25.000.000 năm trước, một con số gây sửng sốt. Những phát hiện ở khu vực Đông Phi đã cho thấy có sựchuyển tiếp sang khỉ giống người (Hominids) khoảng 14.000.000 năm trước. Khoảng 11.000.000 năm sau, loài khỉ hình người  đầu tiên xứng  đáng  được xếp vào chủng Homo xuất hiện tại khu vực này.

 Loài đầu tiên được coi là thực sự giống con người - "Loài Advanced Australopithecus” (Vượn người Phương nam Tiến bộ) – tồn tại  ở  một số khu vực tại châu Phi khoảng 2.000.000 năm về trước. Mất thêm 1.000.000 năm nữa loài Homo erectus (Người vượn Đứng thẳng) mới xuất hiện. Cuối cùng, sau 900.000 năm nữa, Người Nguyên thủy  đầu tiên xuất hiện và được gọi là Neanderthal theo tên địa danh nơi hài cốt của họ lần đầu tiên được phát hiện. 

Tuy trải qua thời gian hơn 2.000.000 năm từ Người Vượn Phương nam Tiến bộ đến người  Neanderthal  nhưng công cụ của hai nhóm người này – những hòn đá có cạnh sắc – lại gần như giống nhau; và hình dáng bề ngoài của chính hai nhóm người này (như  chúng  ta  hình  dung)  cũng khó có thể phân biệt được.

Rồi sau đó, khoảng 35.000 năm trước, một chủng Người mới -  Homo sapiens (Người Tinh khôn) – xuất hiện một cách  đột ngột, không thể lý giải nổi như  từ trên trời rơi xuống  và quét  sạch người Neanderthal khỏi bề mặt Trái đất. Chủng Người mới có tên là Cro-Magnon này có hình dáng giống với chúng ta đến mức nếu họ cũng mặc những bộ quần áo như chúng ta, thì họ có thể mất hút trong các đám đông ởbất kỳ thành phố châu Âu hay châu Mỹ nào. Vì những bức tranh hang động kỳ vĩ mà họ tạo ra, nên ban đầu họ được gọi là “Người Hang  động”. Trong thực tế, họ  tự  do  lang  thang khắp địa cầu nhờ biết cách xây dựng chỗ trú ẩn và nhà cửa bằng đá và da thú ở bất kỳ nơi nào họ đặt chân đến. 22 Hành tinh thứ 12Trong hàng triệu năm, công cụ  của Loài người chỉ đơn giản là những hòn đá với những hình dáng hữu dụng. Còn người Cro-Magnon  lại biết làm ra những công cụ đặc biệt và vũ khí bằng gỗ và xương thú. Người  Cro-Magnon  cũng không còn là “loài khỉ trần truồng” nữa, vì họ đã biết dùng da thú làm quần áo. Xã hội của họ  là  xã  hội có tổ chức; họsống trong các thị  tộc theo chế độ phụ  hệ. Những bức họa hang động của họ thể hiện tính nghệ thuật và chiều sâu cảm xúc, những bức họa và điêu khắc của họ minh chứng cho một số  dạng “tôn giáo”, thể hiện qua việc thờ cúng Nữ thần Mẹ, vị thần có những lúc được mô tả qua hình lưỡi liềm của Mặt trăng. Họ chôn cất người chết, vì thế chắc rằng họ có một sốtriết lý về sự sống, cái chết và thậm chí là sự luân hồi nữa.  

Với sự xuất hiện bí ẩn và không lý giải nổi của người CroMagnon, câu hỏi trên càng trở nên phức tạp hơn. Vì qua những bộ hài cốt khác của Người Hiện đại được phát hiện (tại các  địa  điểm như Swanscombe, Steinheim và Montmaria), người ta thấy rõ là Người  Cro-Magnon có nguồn gốc thậm chí còn sớm hơn cả Người Homo sapienssinh sống  ở Tây Á và Bắc Phi khoảng 250.000 năm trước thời của Người Cro-Magnon. Sự xuất hiện của Người Hiện  đại chỉ 700.000 năm sau người Homo erectus và khoảng 200.000 năm trước Người Neanderthal là hoàn toàn bất hợp lý. Người ta cũng thấy rõ rằng Người Homo sapiens đã có sự ly khai cực lớn khỏi quá trình tiến hóa chậm chạp  đến mức nhiều  đặc trưng của Sự khởi đầu bất tận 23chúng ta, chẳng hạn như khả năng nói, hoàn toàn không liên quan gì đến các loài linh trưởng trướng trước đó.

Giáo sư Theodosius Dobzhansky2(Mandkind evolving –tạm dịch: Quá trình Tiến hóa của Nhân loại), một chuyên gia nổi tiếng về đề tài này cũng đặc biệt lúng túng với thực tế là sự phát triển này diễn ra trong thời kỳ Trái đất đang trong Kỷ  Băng hà, thời kỳ không thuận lợi nhất cho quá trình tiến hóa. Với việc chỉ ra rằng ở Người Homo sapiens hoàn toàn thiếu vắng những nét riêng biệt của các chủng người trước mà chúng ta đã biết và có một số đặc điểm chưa từng xuất hiện trước đây, ông rút ra kết luận rằng: “Người Hiện đại có nhiều họ  hàng  thân  cận hóa thạch nhưng không có tổ tiên; thế nên nguồn gốc của Người Homo sapiens trở thành một câu hỏi lớn.” Vậy làm thế nào mà tổ tiên của Người Hiện đại xuất hiện vào khoảng 300.000 năm trước, thay vì 2.000.000 hay 3.000.000 năm trong tương lai theo  đúng quy trình phát triển tiến hóa tiếp theo? Có phải chúng ta đến với Trái đất từmột nơi nào khác, hay theo như Kinh Cựu ước và các nguồn thông tin cổ đại khác, chúng ta được tạo ra bởi các vị thần?

Chúng ta không biết nơi khởi đầu của nền văn minh và cách thức phát triển của nó trong trường hợp nó có sự khởi đầu. Câu hỏi “Tại sao nền văn minh lại diễn ra?” vẫn chưa có lời đáp bởi vì như đa số các chuyên gia thừa nhận trong thất vọng rằng với tất cả  dữ liệu cho thấy Loài người đáng lẽ  vẫn chưa có nền văn minh. Không có lý do rõ ràng nào cho thấy chúng ta phải văn minh hơn những bộ lạc nguyên thủy trong các khu rừng rậm Amazon hay những khu vực hẻo lánh của New Guinea. 

Nhưng như chúng ta thường được nghe, những bộ lạc này vẫn sinh sống như thời kỳ Đồ đá bởi vì họ  bị cô lập. Nhưng cô lập khỏi cái gì? Nếu như  họ  cũng sinh sống trên Trái đất như chúng ta, tại sao họ không tự mình đạt đến những tri thức về khoa học và công nghệ  mà  chúng  ta  vẫn coi là mình đạt được.

Tuy nhiên vấn đề  rắc rối thực sự ở đây không phải là sựlạc hậu của bộ  lạc Bushman3  mà  là  sự tiến bộ  của chúng ta, bởi hiện nay người ta thừa nhận rằng  điển hình cho quá trình tiến hóa bình thường của Con người vẫn phải là bộ  lạc Bushman chứ không phải là chúng ta ngày nay. Con người mất khoảng 2.000.000 năm  để đạt  đến “nền công nghiệp công cụ” từ việc sử  dụng những hòn đá nhặt được cho đến việc nhận ra rằng họ có thể đẽo gọt và tạo hình những hòn đá đó cho phù hợp hơn với mục đích sử dụng của mình. Vậy tại sao không phải là 2.000.000 năm nữa  để biết cách sửdụng các vật liệu khác và thêm 10.000.000 năm nữa để tinh thông toán học, cơ khí và thiên văn học? Vậy mà chúng ta chỉ  mất chưa  đầy 50.000 năm tính từ thời NgườiNeanderthal để đưa người lên Mặt Trăng.

Vậy, có phải chúng ta và những tổ tiên Địa Trung Hải của mình thực sự tự đạt được nền văn minh tiến bộ này? 

Tuy Người Cro-Magnon không xây dựng những tòa nhà chọc trời, cũng không sử dụng kim loại, nhưng hiển nhiên sựxuất hiện của họ là một sự tiến hóa đột ngột và mang tính cách mạng. Khả  năng cơ động, khả  năng xây dựng nhà cửa, mong muốn mặc quần áo, những công cụ  tự  sản xuất, nền nghệ thuật của họ – tất cả  tạo nên một nền văn minh phát triển cao bất ngờ phá vỡ sự khởi đầu bất tận của nền văn hóa Nhân loại đã trải qua hàng triệu năm và đi lên với một tốc độchậm chạp đầy khó khăn.  

Tuy các chuyên gia không thể lý giải  được sự xuất hiện của Người Homo sapiens và nền văn minh của Người CroMagnon, nhưng  đến nay không ai hoài nghi về  nơi khởi nguồn của nền văn minh này: vùng Cận Đông. Những khu vực cao nguyên và đồi núi trải dài theo hình bán nguyệt từDãy Zagros ở phía Đông (khu vực biên giới giữa Iran và Iraq ngày nay) tới các dãy Ararat và Taurus  ở phía Bắc, rồi  đi xuống, hướng về  phía  Tây  và  phía  Nam,  tới vùng đồi thuộc Syria, Lebanon và Israel đầy rẫy những hang động nơi lưu giữ những bằng chứng về Người Hiện đại thời tiền sử. 

Shanidar, một trong những hang  động như  vậy, nằm  ởphía đông bắc hình bán nguyệt của nền văn minh. Ngày nay, những thổ dân người Cuốc (Kurd) hoang dã vẫn lấy các hang động ở khu vực này làm nơi trú ẩn trong cho mình và gia súc trong mùa đông lạnh giá. Vậy là vào một đêm đông lạnh giá 44.000 năm trước, một gia đình 7 thành viên (trong số đó có 1 em bé) đã trú ẩn trong hang Shanidar. 

Năm 1957, hài cốt của họ - có bằng chứng cho thấy họ  bịđè chết bởi một trận lở đá -  được Ralph Solecki4  bất ngờphát hiện ra trong khi tới khu vực này  để tìm kiếm bằng chứng về Người tiền sử.5 Khám phá này còn hơn những gì mà ông mong đợi. Khi các lớp trầm tích được gạt đi cho thấy chiếc hang này đã lưu giữ một hồ sơ rõ ràng về nơi ở của Con người ở khu vực này trong khoảng 100.000 tới 13.000 năm trước. 

Những bằng chứng thể hiện trong bộ  hồ  sơ này cũng gây ngạc nhiên như chính nó vậy. Nó cho thấy rằng nền văn hóa của Nhân loại không hề đi lên mà còn đi xuống. Bắt đầu từmột tiêu chuẩn nhất định, những thế hệ tiếp theo không cho thấy sự tiến bộ thêm nào thay vì những tiêu chuẩn ít tiến bộhơn về đời sống văn minh. Và khoảng từ  năm 27000 TCN tới năm 11000 TCN, sự suy thoái này xuống đến mức Con người gần như hoàn toàn không còn thói quen  định cư. Người ta cho rằng do nguyên nhân khí hậu nên Con người gần như biến mất khỏi toàn bộ khu vực trên trong khoảng 16.000 năm.

Không có nhận xét nào: